Phá trinh bạn khác giới

Các bạn có tin vào bốn chữ “Người bạn khác giới” không? Riêng tôi thì không bởi vì bạn gái hiện tại của tôi từ bốn chữ đó mà ra. Không làm mất thời gian của mọi người nữa, sau đâu tôi sẽ bắt đầu kể câu chuyện của mình!
Vợ ngon như vậy thì mới vã chứ hì hì
Tôi và em chơi chung với nhau từ thời cấp 3 đến khi lên đại học và cho đến khi đi làm hai đứa vẫn dành một vị trí, một khoảng thời gian đặc biệt cho nhau với hai chữ “Bạn thân”.

Quay lại khoảng 10 năm trước, lần đầu tiên tôi gặp em là đầu năm lớp 10, sau một hành trình “gian nan” để ôn thi lại thì tôi đã đậu vào lớp 10. Nói ra thì chẳng có gì hay ho nhưng tôi là một trong những đứa học sinh cá biệt nhất trường. Từ cúp học cho đến đánh nhau rồi hút thuốc… Thành tích học tập thì lúc nào cũng đứng chót đến mức vào lớp thấy tôi là thầy cô chẳng thèm nói tới. Ấy vậy mà vào lớp xếp chỗ ngồi thầy còn xếp cho tôi ngồi gần một con nhỏ (bạn gái tôi hiện tại) hơi ú ú, tóc thì cột cao sau gáy nhìn hơi bị luộm thuộm nhưng bù lại được cái là học cực kỳ giỏi. Thầy cho nó ngồi chung với tôi để kèm tôi học nhưng một thằng thuộc dạng cá biệt thì làm sao chịu học.

Tôi vẫn chứng nào tật nấy cho đến nữa năm học, tôi bị công an bắt khi đang cúp học ngồi quán cafe chém gió. Nguyên nhân là do trong nhóm bất hảo tôi giao du có một thằng là chân rết của một đường dây buôn ma túy. Lúc này tôi mới thật sự sợ nhưng lại không dám gọi về nhà vì cha tôi mà biết là tôi sẽ bị dần cho nhừ tử. Hết cách tôi đành gọi cho nó vì cha nó là trưởng phòng cảnh sát hình sự huyện.

Tôi đi test nhanh là âm tính với ma túy và được xác định không liên quan đến đường dây này nên được bảo lãnh về nhưng sau đó tôi lại bị nhỏ bạn cùng bàn với tôi giám sát tôi cứng ngắc do tôi là đối tượng được giám sát đặc biệt và nhỏ được nhờ giám sát nhất cử nhất động của tôi tại lớp. Thế là ra chơi hay tôi đi đâu nhỏ đều theo tôi không rời, mỗi khi tôi vào nhà vệ sinh là kiểm tra trên người tôi có thuốc hút hay không.

Đi ra mà trên người có mùi thuốc là auto bị chửi. Cứ sáng là nhỏ lại qua nhà chở tôi đi học. Cha mẹ tôi cũng không thắc mắc gì vì biết mục đích của nhỏ làm vậy là gì. Tôi không dám bật lại vì nhỏ được hậu thuẫn của thầy cô, cha mẹ tôi và cả mấy anh công an trong khi tôi chỉ là thằng cóc con. Ban đầu thì tôi rất bực bội vì bị giám sát, có mấy lần bị quê độ vì bị nhỏ chửi khi lén hút thuốc hay tụ tập chơi bời.

Nhưng dần dần tôi cũng quen với sự giám sát này và tôi cũng dần thay đổi mà chính bản thân cũng không nhận ra. Không còn hút thuốc, đi học đều hơn, chú ý nghe giảng hơn và nhờ nhỏ bạn cùng bàn chỉ bài mà thành tích của tôi được cải thiện rõ rệt. Từ một học sinh có thành tích lúc nào cũng chót mà ngoi lên được học sinh TB rồi đến tổng kết năm học lớp 10, tôi được xếp loại Khá.

Thầy cô và bạn bè cũng nhìn tôi với một con mắt khác hẳn. Được đà, tôi cứ thế mà phát huy. Học ngày học đêm, có những đêm tôi thức trắng để học bài rồi vô lớp lại bị ngủ gật nhưng khi bị kêu tên lên là tôi trả lời rành mạch mọi thứ làm thầy cô và bạn bè phải nể phục. Đến cuối năm lớp 11 thì tôi đã là một học sinh giỏi. Trong giai đoạn này cô ấy luôn bên tôi và ủng hộ, giúp đỡ tôi và chúng tôi chính thức trở thành bạn thân.

Năm lớp 12, chúng tôi vẫn học cùng lớp và ngồi cùng 1 bàn dù tôi đã không còn bị giám sát. Cả hai thân đến mức người ngoài nhìn vào cứ tưởng hai đứa đang yêu nhau. Đi học cũng đi chung, đến ăn uống, cafe các thứ cũng đi chung nhưng cả hai cũng chỉ dừng lại ở quan hệ bạn bè. Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi thi vào một trường Đại học ở Sài Gòn còn cô ấy học ở Cần Thơ. Mặc dù hai đứa ít liên lạc nhưng tình cảm bạn bè vẫn như trước. Mỗi lần về quê là hai đứa hẹn gặp mặt cho bằng được.
Khi tôi vào năm 3 đại học, trong một lần đi thực tế ở công trường, điện thoại của tôi rơi từ tầng 20 xuống đất và từ đó tôi mất số điện thoại của cô ấy. Lúc đó tôi bận tối mặt tối mũi vì lịch học, lịch kiến tập rồi chuẩn bị cho đồ án tốt nghiệp nên tôi không có thời gian về quê. Từ đó tôi mất liên lạc với cô ấy. Sau đó tôi ra trường rồi xin vào một công ty xây dựng ở Sài Gòn làm việc.

Khoảng 3 năm sau, thì tôi gặp lại cô ấy. Cô ấy xin vào công ty tôi đang làm để ứng tuyển vào vị trí kỹ thuật viên công trình. Ban đầu tôi không nhận ra vì cô ấy thay đổi quá nhiều. Trưởng thành, xinh đẹp, thon gọn, biết cách ăn mặc và chín chắn hơn trước nhiều. Còn tôi lúc này đã thành một trưởng phòng nghiêm túc và chững chạc. Lại hỏi vài câu thì nhận ra nhau.

Hai đứa nhảy cẫng lên ôm nhau như là hai người yêu xa lâu ngày gặp lại làm các bạn đồng nghiệp xung quanh đứng hình. Lúc này hai đứa nói chuyện với nhau nhiều hơn và hẹn gặp nhiều hơn, tình cảm cũng dần dần phát triển nhưng cả hai không dám nói vì sợ mất đi tình bạn này. Hai đứa vẫn giữ mối quan hệ là bạn thân cho đến một lần hai đứa về kiểm tra chất lượng công trình của công ty ở Vĩnh Long.

Hôm đó do sự cố lúc đặt khách sạn mà hai đứa phải ở chung một phòng. Tôi ngủ ở sô pha còn cô ấy ngủ trên giường. Tối đó hai đứa đi nhậu cùng với các anh em trong ở công trình đến 12h hơn, lúc về phòng cũng lâng lâng hơi men. Cô ấy uống nhiều rồi say nên là không thay đồ ra mà để vậy ngủ còn tôi thì thay ra được bộ thể thao. Lúc đầu tôi định đắp chăn lên cho cô ấy nhưng tôi lại bị hấp dẫn bởi mùi nước hoa dịu nhẹ, bầu ngực căng tròn cùng với bộ váy hở vai và một nét mặt thanh tú.

Tôi nằm xuống kế bên rồi hôn má, môi rồi đến cổ. Nhẹ nhàng gỡ hai dây chiếc váy xuống rồi úp mặt vào ngực mà liếm. Luồn tay ra sau lưng để gỡ móc chiếc áo ngực màu trắng. Một bầu ngực căng tròn điểm thêm hai hạt đậu màu hồng nhìn kích thích vô cùng. Đưa lưỡi rà qua rà lại trên hai hột đậu rồi bú như một đứa trẻ khát sữa. Cùng lúc này tay tôi đã đi vào vùng tam giác bí ẩn mà day cái hột le làm nước ra lênh láng ướt cả một mảng quần lót.

Trườn người xuống dưới, đưa mũi hít một hơi thật sâu. Mùi nước tiểu khai khai cùng với mùi mồ hôi và mùi nước hoa tạo nên một mùi đặc biệt mà không thằng đàn ông nào cưỡng lại được. Lột luôn chiếc quần lót màu nâu nhạt ra, đưa lưỡi vào mà liếm tới tấp làm cho cô nàng phải giật mình tỉnh giấc. Lúc này nàng ta gắng gượng để đẩy tôi ra nhưng một đứa con gái làm sao chống lại được một thằng đàn ông như tôi. Tôi liếm mạnh hơn và đưa lưỡi vào sâu hơn làm nàng ta bủn rủn tay chân để mặc tôi tùy ý hành xử.

Liếm một lúc thì tôi trườn lên trên khóa môi, ở dưới cậu em của tôi cũng đang từ từ tiến vào hang động sung sướng. Được một đoạn ngắn thì bị vướng lại bởi màng trinh. Lấy đà đâm một cái thật nhanh và mạnh làm màng trinh nàng rách toạc. Nàng ú ở không ra tiếng vì môi đã bị tôi khóa, lưng và vai tôi cũng bị móng tay của nàng cào chảy máu rát rạt. Nàng vùng vẫy nhưng không ra được do tác dụng của hơi men và cơ thể nàng đã bị tôi ghì chặt xuống giường. Tôi vẫn cứ nhẹ nhàng nhấp trong khi nàng mệt đừ người nằm im re. Được tầm 20 phút thì tôi gồng mình xuất tinh vào trong âm đạo nàng rồi đổ gục xuống một bên nàng và ngủ thiếp đi vì mệt.

Sáng hôm sau hai đứa thức dậy trong tình trạng không mảnh vải che thân. Em sợ hãi đẩy tôi ra rồi ngồi thu mình một góc mà khóc thút thít rồi nhìn vệt màu đỏ đọng lại trên chiếc ga đệm bằng ánh mắt hoang mang tột độ. Tôi nhẹ nhàng đến bên ôm vào lòng rồi nói ra hết những gì mình nghĩ. Thật ra ngay từ khi học cấp 3 tôi đã có tình cảm với em nhưng lại sợ bị từ chối nên không nói cho đến bây giờ mới dám nói ra.

Em vẫn khóc mà không nói gì, thấy vậy tôi mới vào nhà tắm lấy đồ để em thay rồi cùng đi ăn sáng. Thay đồ xong thì em nói em không muốn ra ngoài thế là tôi gọi lễ tân đem đồ lên phòng. Sau lần đó hai đứa chẳng thể nào được như trước nữa. Mỗi lần gặp nhau là tránh mặt. Được hơn 2 tháng thì em thông báo là em có thai. Không suy nghĩ tôi liền tìm cách thuyết phục em tổ chức đám cưới vì cha mẹ tôi mong có cháu ẵm bồng lâu rồi.

Bạn bè cũng không ai bất ngờ vì đây là cái kết mà ai cũng đoán được. Đám cưới được tiến hành sau đó hai tháng trong sự chúc phúc của gia đình hai bên và bạn bè đồng nghiệp. Sau này em mới thú nhận là em cũng có tình cảm với tôi và cũng như tôi không dám nói. Bây giờ con tôi đã vào lớp 1, là một nhóc tỳ siêu quậy và cô ấy cũng đang mang thai đứa thứ hai là một cô công chúa.

Đây là câu chuyện của mình, lời văn chưa hay và chưa chân thực vì mình hơi dở văn mong các bạn thông cảm. Chào tạm biệt mọi người!
— Hết —

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *